A/N: SURPRISE?!!!
Có ai thắc mắc, ngạc nhiên, bất ngờ, xúc động blah blah blah khi thấy bạn ra chương mới không ~? Bạn thì xúc động lắm đó, xúc động tại sao bản thân lại có cảm hứng viết vào cái thời điểm dầu sôi lửa bỏng này. Chuyện là, tuần sau, bạn sẽ thi tốt nghiệp, và tháng sau là thi đại học, ha ha ha (((o(*゚▽゚*)o)))
Được rồi, được rồi, bạn biết bạn rất liều, nhưng biết sao được đây (((o(*゚▽゚*)o))) Cái gì đến thì nó đến thôi (((o(*゚▽゚*)o)))
Mà mọi người thấy cái emo của bạn dễ thương hơm (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・
Đúng rồi, còn có cái này hay ho hơn, gần 18 năm trời bây giờ bạn mới biết khi dể là khi dể chứ không phải khi dễ ((((;゜Д゜))) Bạn rất là rất là ngạc nhiên luôn ((((;゜Д゜)))
Thôi dài dòng văn tự vậy đủ rồi, bạn type chap mới đây ☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆ Mọi người hãy đọc và enjoy nhé, coi như là một món quà nhỏ mừng hè của bạn ha ☆*:.。. o(≧▽≦)o .。.:*☆
———-s2———-
Rating: 15+
———-s2———-
Có một sự thật là khi chinh phục một ai đó, chỉ cần thực hiện thành công bước đầu tiên, những cơ hội tiếp cận khác sẽ đến tương đối dễ dàng.
Hay ít nhất, điều đó đúng đối với đồ-khỉ-đầu-heo-siêu-cấp-biến-thái Vương Thiên Minh của chúng ta.
Không không, tác giả không nói ngoa đâu! Bằng chứng là bây giờ Vương Thiên Minh công tử đang đứng ngơ ngác trong sân trường đại học của Vũ đấy thôi! (và dĩ nhiên, thu hút rất nhiều ánh nhìn phóng điện cùng vô vàn những đôi mắt hình trái tim)
Chuyện kể ra cũng tương đối… không dài dòng. Chẳng là, hôm qua thành công moi được câu “rảnh cứ tới chơi” từ miệng người đẹp, thế là bữa nay công tử rảnh, tới chơi thật.
Mà công tử thì có bao giờ bận đâu?
Công tử cũng phải nói số quá đỏ đi, đỏ thắm như ruột dưa đỏ, vừa đứng trước cổng nhà người đẹp, bàn tay heo chưa kịp bấm chuông đã thấy em vợ tương lai mặc đồng phục học sinh hớt hải chạy ra.
Dĩ nhiên, công tử hắn chưa hoang tưởng tới mức cho rằng em vợ tương lai chào đón mình.
Vừa thấy nhau là đã cau mày nhăn mặt nhệch miệng thì chào đón nỗi gì?
Nhưng hắn biết, từ hôm qua, thần may mắn đã quay sang ưu ái đại công tử hắn rồi…
———-s2———-
Trần Hạ Chi ở ngưỡng cửa nhìn thấy dáng vẻ bỡn cợt của đồ khỉ đầu heo biến thái nào đó đứng trước nhà mình, nhất thời không kìm chế được, toàn bộ cơ mặt đều nhăn nhúm hết: Đồ khó ưa đó lại tới ám anh em cô rồi! Nhưng mà cô đang thực sự, thực sự rất gấp!
Chỉ trách anh hai não cá vàng của cô. Rõ ràng hôm nay thuyết trình bài tập nhóm quan trọng như vậy, cô cũng đã dặn đi dặn lại, hỏi tới hỏi lui xem đã đầy đủ hết chưa, có quên gì không, tối hôm qua còn chu đáo viết hết những thứ cần đem ra tờ giấy nhớ nhỏ nhỏ xinh xinh, dán hẳn trên góc màn hình vi tính của anh, tóm lại, là đã cố gắng hết sức rồi. Vậy mà con người ngu ngơ đó vẫn quên! Mà còn quên thứ quan trọng nhất mới ghê chứ!
Cầm cái USB bọc nhựa đen đơn điệu trong tay, nắm đấm khẽ siết lại, Chi thở hắt một hơi: Coi như số cô xui xẻo! Muốn có chị dâu nhưng bà già đáng ghét nào đó mang danh nữ-thần-may-mắn lại mê tít ứng cử viên anh-rể-tương-lai của cô! Hậm hực lườm đồ khỉ đầu heo khó ưa kia cho đỡ tức tối ấm ức trong lòng, cô rút chìa khóa mở cổng, lạnh lùng nói với hắn:
– Anh tôi không có nhà, muốn gặp thì đến trường ảnh đi. – đập “bộp” cái USB vào tay ai đó, lại tiếp – Đưa nó cho ảnh giùm, gấp lắm. Giờ tôi phải đi học.
Thiên Minh nheo nheo cặp mắt phượng, đã đến nhà, đã nói chuyện, đã cùng ăn cơm, sắp tới là đến trường, may mắn sẽ gặp bạn bè, sẽ thấy người đẹp học hành, làm việc. Chỉ hai ngày mà hắn được chứng kiến biết bao dáng vẻ của người đẹp, lại tường tận không ít lãnh địa riêng người ta chiếm giữ, thật tuyệt vời quá đi! Nhưng mà, vờ nghiêm mặt một chút, hắn nhìn Hạ Chi tỏ vẻ không hài lòng:
– Cô em nhờ vả người khác bằng giọng điệu vậy à?
Chi lạch cạch khóa cổng, xong nhẹ nghiêng đầu sang, đôi mắt hai mí sáng lên một tia ranh mãnh. Cô cười nhạt:
– Chẳng lẽ tôi dâng đầu mình lên miệng sư tử rồi còn phải lạy lục van xin với nó, “làm ơn ăn tôi” sao? Cảm ơn, tôi không bị M.
Nói rồi quay ngoắt, bỏ đi một nước không thèm nhìn lại. Cô sợ mình không kìm chế được lại giật lấy cái USB kia chạy đến đưa cho Vũ. Người ta sắp trễ học rồi đó! Cô không muốn bị lão bà bà chủ nhiệm lớp cằn nhằn này kia nữa đâu! Lần nào cũng nói đi nói lại mấy lời giảng đạo chán òm, hai lỗ tai bé bỏng của cô sắp bị lão bà bà nói đến chảy nhão ra cả rồi!
Tóm lại, nguồn cơn cớ sự chỉ từ cái USB bé bé nhựa đen, bề ngoài không có gì đặc biệt đang nằm gọn trong lòng bàn tay Thiên Minh đại công tử – khỉ đầu heo siêu cấp biến thái. Công tử ngắm nghía vật thể đen thủi kia một thôi, rút chiếc smartphone từ túi quần ra, tao nhã bấm số, tao nhã áp điện thoại lên tai, tao nhã hỏi một câu, sau cuối, tao nhã rời khỏi cổng nhà người đẹp, cặp môi hồng nhạt vẽ thành một đường cong hết sức chói mắt…
———-s2———-
Ngơ ngác nhìn xung quanh đôi chút, chừng như phát hiện ra điều gì, Thiên Minh lại nở nụ cười tươi rói cực kỳ hại người của hắn, vội vàng lách qua đám đông sinh viên tới một góc sân. Mặt hắn sáng rỡ, cất chất giọng ấm áp ngân nga đặc trưng:
– Chào anh Tiến.
Vũ Trọng Tiến mém chút phun sạch miếng bánh mì thịt trong miệng ra ngoài, vừa vuốt vuốt ngực nuốt xuống vừa ho khan: Anh mới nhắc cậu ta thôi mà, sao thiêng thế không biết!
Chưa kịp trả lời, cô gái ngồi cạnh đã cười mỉm chi, nheo nheo cặp mắt dài, giọng thánh thót chuông ngân sặc mùi nguy hiểm:
– Em là Vương Thiên Minh? – cuối câu còn cố tình kéo một tí.
– Vâng. – kẻ nào đó tỏ vẻ lễ phép đáp – Chị đây là?
– E hèm – Trọng Tiến đằng hắng, ra dáng anh lớn vỗ nhẹ lên vai người kia – Lê Phạm Yến Oanh, bạn gái anh.
Thiên Minh lại cười tươi rói, lia mắt đánh giá. Cô gái này, nếu so với Hạ Chi thì hơi gầy, thấp bé hơn, da sạm màu hơn dù cũng có thể coi là trắng trẻo. Ngũ quan hài hòa, người cân đối nhưng quá ư là phẳng đi. Tóc đen nhánh, nhiều lại dài và thẳng, thả xuống tận hông. Tóm lại, khá dễ thương, như búp bê vậy, nhưng tạo một ấn tượng yếu ớt và chẳng có gì nổi bật. Chỉ là, giọng điệu chị ta dùng vừa mới đây thôi, khiến hắn ta phải kèm thêm một nhận xét khác.
Người này cũng không vừa đâu.
Hắn gật nhẹ đầu, nói câu chào với Yến Oanh rồi quay sang hỏi Trọng Tiến vấn đề quan trọng nhất hiện giờ:
– Anh, khoa Công nghệ Thông tin đang học ở đâu vậy, Hạ Chi nhờ em đưa đồ cho anh Vũ.
Tiến tròn xoe mắt, con bé này dám giao trứng cho ác thật sao?, nhưng anh rồi cũng bật cười, không quên đập vài phát thân tình đau điếng lên lưng hắn.
– Con bé Chi nó lại vội quá hóa ngốc thôi, kệ đi kệ đi, không gấp đâu. Thằng Vũ lúc nào chẳng có phương án dự phòng, giờ em vào chỉ làm phiền nó. – nói rồi kéo hắn ngồi xuống cạnh mình – Ở đây nói chuyện chút chơi.
Thiên Minh cố nén đau, nặn ra nụ cười kiểu đàn-em-dễ-thương với Tiến, rất tự nhiên yên vị cạnh anh, tiện thể cười chói sáng một cái với Yến Oanh bên kia.
Hôm nay chính là cơ hội ngàn vàng của hắn! Hắn thề, hắn hứa, dạ dày người đẹp hắn chưa nắm nổi, nhưng chắc chắn phải dụ khị được chân tay!
Trong khi công tử còn đang tự sướng, Vũ Trọng Tiến phải cực kì cố gắng nhịn cười vào bụng. Anh thừa nhận bạn thân anh ngốc, rất ngốc, nhưng có vẻ như thằng nhóc này còn ngốc hơn. Nó tưởng đời này ai cũng ngốc nghếch để nó thao túng sao? Nhầm rồi, anh chỉ đang ngồi chơi xơi nước xem khả năng của nó tới đâu thôi.
Với lại, chống tay lên cằm suy nghĩ một tí, anh không thể giao đứa bạn ngốc nghếch, xinh xắn, đáng yêu của anh vào tay một thằng nhóc miệng còn hôi sữa sớm như thế này được. Anh vừa gả con gái đi cách đây không lâu rồi [Chi: Ai là con gái anh chứ?!!!], vẫn còn muốn giữ đứa con trai này bên mình thêm ít lâu nữa. Ây dà, người cha này thiệt khó nghĩ quá đi, có nên làm khó con rể không đây?
Và một tối nào đó, tại tổ ấm nhỏ nào đó, trong căn phòng bé nào đó, có một cô gái nhìn màn hình máy vi tính mà nước mắt tuôn rơi…
Chim én fan cuồng: Chị thấy anh rể tương lai của em rồi nha, xinh giai phết ~~~ (ღ˘⌣˘ღ) ♫・*:.。. .。.:*・
Natsu no koibito: CHỊ NÓI AI LÀ ANH RỂ?!!! Đồ khỉ đầu heo đó còn lâu mới có cửa vào nhà em!!! (╯°□°)╯︵ ┻━┻
Chim én fan cuồng: Đừng có chối, Tiến kể chị nghe rồi ~~~ ψ(*`ー´)ψ
Chim én fan cuồng: Em chuẩn bị đưa anh em lên xe hoa đi ~~~ ψ(*`ー´)ψ
Chim én fan cuồng: Tới đó cần phụ dâu có thể nhờ chị ~~~ ψ(*`ー´)ψ
Natsu no koibito: CÓ CHẾT EM CŨNG KHÔNG CẦN! EM GHÉT CHỊ, ĐỒ TRỌNG SẮC KHINH BẠN! HUHUHU!!!
Chân tay thì chưa được, nhưng bạn bè của phòng tuyến quan trọng nhất đã bị dụ rồi đó, chúc mừng đại công tử biến thái nha!
———-s2———-
End of chapter 6.
———-s2———-
Chapter 7: Người đẹp tiệc tùng thật là dễ thương! – Coming soon.